Âm dương ban đầu được dùng để chỉ
mặt đón nắng hay sấp bóng, hướng về phía mặt trời thì gọi là dương, hướng sấp
bóng được gọi là âm. Sau này, khái niệm âm dương dùng để chỉ tình trạng đối lập
của vạn vật. Theo phong thủy, âm dương chính là đạo của trời đất, là kỷ cương của
vạn vật, là cha mẹ của mọi biến hóa, là khởi nguồn của sinh sát, là bản phủ của
thần minh. Âm dương chính là hai yêu tố cơ bản trong việc thúc đẩy sinh trưởng
và biến hóa của vạn vật.
Vì vậy, con người nên thuận theo
âm dương, không được đi ngược luật âm dương. Người xưa cho rằng nếu cửa nhà
quay về hướng nam là hướng dương, sẽ nhận được nhiều ánh mặt trời, có lợi cho
con người. Nếu cửa chính quay về hướng bắc là hướng âm, sẽ nhận được ít ánh mặt
trời, nhà cửa tối tăm ẩm thấp, không tốt cho con người. Từ đó có thể thấy rằng
thuyết âm dương cũng là phương pháp suy luận giản đơn và không mang màu sắc kì
bí, bởi nó cũng là một phương pháp tư duy cơ bản của người xưa về
thế giới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét